
Giải Ngoại hạng Anh là giải đấu cấp cao nhất trong hệ thống các giải bóng đá nước Anh. Trong giai đoạn những năm 2000, Ngoại hạng Anh được chi phối bởi 4 “ông lớn”. Nhưng nay thời thế đổi thay, sân chơi Ngoại hạng Anh không còn dành riêng cho mỗi “Big 4”.
Giải Ngoại hạng Anh là gì?
Giải bóng đá Ngoại hạng Anh (Premier League), thường được biết đến với tên gọi English Premier League hoặc EPL, là hạng đấu cao nhất của hệ thống các giải bóng đá ở Anh.
Ban đầu Premier League có 22 đội tham dự, tuy nhiên đến năm 1995 giải đấu mới được giảm xuống còn 20 như hiện tại do mùa giải 1994-95 có đến 4 đội bóng xuống hạng và chỉ có 2 đội được thăng hạng.
Sự thống trị của nhóm Big 4 (thập niên 2000)
Vào những năm 2000, khái niệm Big 4 đã xuất hiện với 4 CLB là Manchester United, Arsenal, Chelsea và Liverpool. Họ thường xuyên góp mặt tại vòng bảng Champions League trong quãng thời gian đó; đặc biệt là từ mùa 2003-04 đến 2008-09 với 5/6 mùa 4 vị trí đầu đều thuộc về Big 4.
Trong đó, mùa giải 2003-04 là mùa giải bất bại của Arsenal. Đây chính là đội bóng duy nhất từng đạt thành tích bất bại cả mùa tại Premier League.
Trong thập niên 2000, chỉ có 4 đội bóng ngoài nhóm Big 4 giành suất tham dự Champions League; là Leeds United (1999–2000), Newcastle United (2001–02 và 2002–03), Everton (2004–05) và Tottenham Hotspur (2009–10).
Tháng 5/2008, Kevin Keegan cho rằng nhóm Big 4 có thể khiến Premier League trở thành giải đấu nhàm chán nhất thế giới. Tuy nhiên, GĐĐH của Premier League là Richard Scudamore phản biện lại; và cho rằng có nhiều sự cạnh tranh khác nhau ở nhóm đầu bảng; giữa bảng và nhóm cuối bảng. Đó là yếu tố tạo nên sự hấp dẫn cho giải đấu.
Từ 2005 đến 2012, nhóm Big 4 có 7/8 trận chung kết Champions League. Tuy nhiên chỉ có 3 lần nhóm Big 4 lên ngôi là Liverpool (2005), Manchester United (2009) và Chelsea (2012). Leeds United là đội duy nhất nằm ngoài Big 4 vào tới bán kết Champions League (2000-01).
Từ “Big 4” đến “Big 6”
Kể từ sau năm 2009, cấu trúc của nhóm Big 4 đã thay đổi khi cả Tottenham Hotspur và Manchester City cùng lọt vào top 4. Tottenham lọt vào top 4 ở mùa giải 2009-10 và là đội đầu tiên nằm ngoài Big 4 lọt vào top 4 kể từ sau Everton vào năm 2005.
Đến mùa 2011-12, Manchester City trở thành đội bóng đầu tiên nằm ngoài nhóm Big 4 giành chức vô địch Ngoại hạng Anh; kể từ sau Blackburn Rovers vào mùa 1994-95. Đây cũng là mùa giải đầu tiên có 2 đội lọt ra khỏi nhóm Big 4 (Chelsea và Liverpool) cũng kể từ năm đó.
Mùa 2015-16, vị thế của nhóm Big 4 đã bị phá vỡ hoàn toàn với chức vô địch của Leicester City. “Bầy cáo” đã viết nên câu chuyện cổ tích với ngôi vô địch Premier League; và sau đó giành vé dự Champions League. Đây là lần đầu tiên 1 đội nằm ngoài Big Six đầu tiên lọt vào top 4 kể từ sau Everton vào năm 2005.
Ở mùa 2016-17, Arsenal lần đầu tiên lọt ra khỏi nhóm ngoài top 4; khi kết thúc mùa giải ở vị trí thứ 5 chung cuộc. Từ đó, vị thế của nhóm Big 4 không còn và khái niệm Big Six thật sự xuất hiện.
Bên ngoài sân cỏ, nhóm “Big 6” nắm giữ sức mạnh và ảnh hưởng về tài chính; các CLB cho rằng họ nên được hưởng phần doanh thu lớn hơn; do tầm vóc của họ trên toàn cầu; cộng với thứ bóng đá hấp dẫn mà họ mang đến cho NHM.
Có thể thấy được, Giải Ngoại hạng Anh bây gờ không còn là sân chơi của những ông lớn nữa; chỉ cần một chút sơ suất thì có thể “rớt hạng” bất kỳ lúc nào.
Nguồn: blogsoccer.net